Kính tặng thầy Vũ Thăng
Hơn bốn mươi mùa khoai, mùa lúa,
Thấm vị đời những ngày tháng mưu sinh.
Trang giáo án chẳng còn thơm mùi giấy,
Giọt mồ hôi, nước mắt đượm ân tình.
Hơn bốn mươi tuổi đời vào độ chín,
Nét hồn nhiên trong trẻo đã phai mòn.
Mái tóc đen điểm thêm vài sợi bạc,
Ánh mắt vơi đầy in vết chân son.
Từng chuyến đò lưu giữ ở trong tim
Có những cuộc chia ly dạt dào cảm xúc
Ta vun trồng những hạt khô trên đất
Để mỗi ngày cho cây lá thêm xanh.
Đi nửa cuộc đời, trở về tuổi học sinh,
Lá bàng đỏ ép trong trang vở mới.
Ký ức xưa hiện về như lời gọi,
Tuổi xuân thì khép lại tiếng chuông ngân...
Em trở về cô giáo của Sóc Sơn,
Bên sườn núi nghiêng nghiêng vàng nắng
Thầy về phố cho lòng thêm sâu lắng
Hẹn cuối tuần lại gieo chữ quê em!

Tác giả: Nguyễn Thị Hương Giang
Giáo viên trường THCS Phù Linh, Xã Sóc Sơn, Hà Nội